zèng wéi yáng gù rén
赠维扬故人
dōng jīng shào zhǎng rèn wéi sāng, shū jiàn shuí jiào rù dì xiāng.
东京少长认维桑,书剑谁教入帝乡。
yī shì wú chéng kōng fàng zhú,
一事无成空放逐,
gù rén xiāng jiàn zhòng qī liáng.
故人相见重凄凉。
lóu tái jì mò guān hé wǎn, rén wù xī shū yì lù cháng.
楼台寂寞官河晚,人物稀疏驿路长。
mò guài lín fēng chóu chàng jiǔ, shí nián chūn sè yì wéi yáng.
莫怪临风惆怅久,十年春色忆维扬。